Ao cá nhà em

Ao cá nhà em
Chưa năm nào vui như năm nay. Tất cả các ao cùng đánh bắt cá một lượt. Đám trẻ con tíu tít chạy từ ao này sang ao khác làm quang cảnh thêm nhộn nhịp.

Ảnh: St)

AO CÁ NHÀ EM


Chưa năm nào vui như năm nay. Tất cả các ao cùng đánh bắt cá một lượt. Đám trẻ con tíu tít chạy từ ao này sang ao khác làm quang cảnh thêm nhộn nhịp.


Từ sớm, mọi người đã đến đứng trên bờ ao nhà em. Một cái lưới màu xanh đang được đưa xuống ao. Nước bị động mạnh dội lên từng đợt như đang thở. Những con cá mắc lưới quẫy cuống lên. Lưới rung từng chập. Nhiều chú cá hoảng hốt bay vèo lên mặt nước, lao cả vào người kéo lưới, làm tiếng cười nổ bung như ngô rang. Lưới đã ập vào bờ. Cá trong lưới trắng xóa chẳng khác trải giấy. Cá trắm béo nằm quẫy lạch xạch trong rổ. Cá đổ trên rổ đầy như mâm xôi. Những cái vảy xam xám dưới nắng ánh lên như thép. 


Ban quản trị HTX tổ chức cân cá ngay tại ao. Có tiếng xuýt xoa: 

- Mới mẻ lưới đầu mà đã gần đủ sản lượng rồi! 


Ai cũng khen cá chóng lớn, lại dầy thịt.


Nhớ hôm nào đàn cá mới về đây, nhỏ bé và xinh xắn. Em dạy chúng biết vào ăn khi nghe ba tiếng vỗ tay: bộp, bộp, bộp. Bố bảo em: "Con cắt cỏ cho cá ăn nhé, rồi bố về sẽ có phần thưởng". Em nhận nhiệm vụ ngay. Phần thưởng của bố bao giờ cũng hóm hỉnh và em cũng muốn làm một cô xã viên.


Sáng sáng, em mang chiếc sọt và chiếc liềm đến với những bờ cỏ non. Ngọn cỏ nào cũng xanh dài, đầy sức sống. Chiếc liềm được dịp bộc lộ tật tham ăn hiếm thấy. Nó xô vào đám cỏ, nhai xoèn xoẹt. Có cỏ non, đàn cá đớp líu ríu rất vui. Cũng có hôm em đi khắp cánh đồng mà chẳng tìm được cỏ vừa ý. Nắng nhiều, vài đám cỏ tím ngắt lại, ngón tay sắc bấm cũng không đứt, nhưng em vẫn phải hạ liềm nạo mải miết. Đàn cá phàm ăn và cũng rất sành ăn. Chúng chỉ nhay nhay mấy ngọn cỏ rồi lảng ra xa, đôi mắt tròn xoe nhìn em như hờn dỗi. Thương đàn cá, em phải lặn lội tới những nơi đàn trâu không tới được. Nhiều buổi trưa đi giữa bờ lúa, lá lúa cọ vào chân rát hơn bị mèo cào, nắng làm da tay ửng lên như quả cà chua chín… cũng chẳng làm em xa rời đám cỏ non được. Em cắp sọt vẹo người đi từng bước chậm chạp. Tay em mỏi như phải lên xà đơn quá mức…


Về tới ao, nghe con cá hớp nước lách chách, nỗi mệt nhọc của em tan biến. Đàn cá đang nhởn nhơ kiếm ăn quanh ao nhận ra "tín hiệu" quen thuộc "bộp, bộp, bộp" liền xô nhau lại. Mặt ao lao xao như đang sôi, chẳng nhìn rõ mặt nước, chỉ thấy đặc ngàu cá. Em tinh nghịch tung nắm cỏ vào đám những chú cá trắm đang thi nhau thả bong bóng làm những xoáy nước cuộn nhẹ. Đàn cá thoắt lặn xuống rồi thoắt nổi lên như chơi ú tim. Đám cỏ bị đớp tan tác, vơi dần, vài chú cá no nê từ ao phóng lên như lưỡi kiếm trắng rồi lao vút đi, vạch một đường thẳng như xé vải. Có chú nghịch ngợm túm lấy rễ cây bèo cái, lôi tuột đi, bong bóng nổi trắng xóa, một lát, cây bèo lại từ từ nổi lên mặt nước như đang biểu diễn xiếc.


Năm nay trời nắng thật là dai. Cỏ bị cháy xém từng mảng hoặc là khô cằn lại, em đi khắp đồng chỉ được lơ thơ mấy nắm cỏ nhỏ. Đàn cá không trông chờ vào sọt cỏ của em nữa, chúng bao vây giàn rau muống, những ngọn rau non tơ vươn dài trên mặt nước bị xơ xác, lá biến mất, đôi chỗ còn sót lại vài cái cọng nham nhở như cào cào gặm. Em sực nhớ tới những đám bèo tấm đỏ quạch ngoài mương. Em lội xuống, vớt bèo về cho cá. Bèo bám vào tay chân, ngứa râm ran như chạm phải sâu róm. Chỉ cúi vớt một lúc, lưng đã mỏi rồi. Có lúc đang loay hoay với rổ bèo nặng trĩu, em thấy con đỉa bẹ vàng như cọng rơm loằng ngoằng bơi tới… Hoảng hốt, em vội nhảy lên bờ, rổ bèo lật úp, nước bắn tung tóe ướt cả quần áo. Xem chừng đàn cá cũng thích món ăn này lắm. 


Trời vẫn nắng rát, nước ao cạn dần, bố em phải đào một cái rãnh nhỏ dẫn nước từ mương vào tới ao. Đàn cá không chịu được cái nóng ran của mặt ao phơi dưới nắng, cứ há miệng hớp hớp, gặp dòng nước mát, chúng xô lại, vùng vẫy thỏa thuê…


Một sáng trời nổi gió, những đám mây từ xa kéo tới giăng lên bầu trời một màu xám như chì. Cơn mưa ập tới rất nhanh, mưa trắng nhòe trời đất. Em nhớ tới đàn cá. Chúng sẽ tha hồ vùng vẫy, nước ao chắc lên to rồi! Mưa ngớt thật nhanh. Chợt nhớ ra cái rãnh nước hồi chiều chưa lấp lại, đàn cá đang bơi theo dòng nước ra mương. Em vội té nước lia lịa, đuổi chúng trở lại ao. Nước tóe lên cả mặt, tóc em ướt bết lại. Tay mỏi nhừ, nhưng ngưng lại là đàn cá lại theo nhau vượt ra mương. Bố em xuất hiện cứ như là ông Bụt trong truyện cổ tích. Bố chặn dòng nước bằng một bó rào to. Từng xẻng đất được đào vội vã. Quần áo ướt sũng, em vẫn cùng đắp bờ với bố.


Bữa cơm liên hoan mừng vụ cá thắng lợi hôm nay vui thế. Món cá nấu cà nhìn qua đã thấy vị ngọt ngọt chua chua đầu lưỡi. Đĩa cá rán thịt trắng như thịt gà, thơm nức và đĩa cá kho vàng rộm. 


Bố chọn khúc cá ngon nhất, bảo em: 


- Đây là phần thưởng cho con. Sau vụ này, bố sẽ mua thêm cá mè và cá rô phi nữa, con tha hồ mà bận bịu với chúng.


Em vui lắm. Khúc cá nặng trĩu bát cơm trên tay. Em chọn miếng trứng cá vàng rộm như có hàng ngàn hạt nắng kết lại cho bé Hằng. Cô bé nhoẻn cười trông đến là xinh.


TRẦN THU HUÊ

14 tuổi, Quang Hưng, Kiến Xương, 

(Giải A của tỉnh).