Biển ở trong tôi

Biển ở trong tôi
Khi phải viết về biển cho khách Tây, mình hơi bị khó khăn. Mùa của khách Tây là mùa khô, chỉ có những vệt gió đất nhỏn nhẻn, lan lan ra biển. Biển hiền lành và cát im lìm như một giấc mơ trưa. Biển của người Tây phải êm đềm, trong vắt, sóng thì lăn tăn. Biển là mặt hồ hơi gợn sóng.


(Ảnh: Thanh Huyền)

BIỂN Ở TRONG TÔI

(Bùi Thanh Huyền)

 

Khi phải viết về biển cho khách Tây, mình hơi bị khó khăn. Mùa của khách Tây là mùa khô, chỉ có những vệt gió đất nhỏn nhẻn, lan lan ra biển. Biển hiền lành và cát im lìm như một giấc mơ trưa. Biển của người Tây phải êm đềm, trong vắt, sóng thì lăn tăn. Biển là mặt hồ hơi gợn sóng.


Chỉ viết được bấy nhiêu chữ thôi, và cũng chỉ là những con chữ. Vì mình trót yêu một biển khác. Biển của những cơn gió phóng khoáng, thách thức những cánh buồm. Biển của những ngọn gió lạ mang những mùi hương nồng nàn ấm nóng từ phía bên kia chân trời. Biển phập phồng hơi thở như bầu ngực người thiếu phụ. Biển cào cấu và biển mơn man. Biển âu yếm dâng trào và và giận hờn trút sóng. Biển của lặng thầm sóng lừng và nông nổi sóng bạc đầu. Biển mang đến vô vàn con sóng, những con sóng như người đi xa về, vồ vập ôm bờ. Những ngọn sóng bập bềnh làm người ta cứ ngỡ nhìn thấy nổi chìm những chiếc vỏ chai, bên trong đựng một lá thư xa, một lời nhắn gửi....


Chiều nay mình có biển, cả ở trong lòng.