Cu Ti

Cu Ti
Cu Ti kém Cò Bé một tuổi. Nó suốt ngày ở nhà Có Bé. Nhà nó nghèo lắm. Quanh năm nó chỉ mặc một cái áo ngắn bị dứt một ống tay và chiếc quần đùi rách tua rua.


(Ảnh: Đại Dũng)

 

CU TI

(Nguyễn Linh Khiếu)


Cu Ti kém Cò Bé một tuổi. Nó suốt ngày ở nhà Có Bé. Nhà nó nghèo lắm. Quanh năm nó chỉ mặc một cái áo ngắn bị dứt một ống tay và chiếc quần đùi rách tua rua. Nó hiền lành chăm chỉ củ mỉ cù mì. Sai việc gì cũng làm. Cho gì nó cũng ăn. Ai cũng bảo nó là quân hầu của Cò Bé.

Nhà Cu Ti ở cồn cát hoang. Đó là nghĩa địa cổ chôn những xác chết trôi dạt vào bờ biển. Khu cồn ấy ma nhiều khủng khiếp. Quanh nhà nó ma vẫn kéo nhau về tụ họp. Cu Ti không sợ ma. Nhưng nó cũng chẳng dại gì ở nhà một mình để bị ma chòng ghẹo.

Bố Cu Ti là người lang thang vô gia cư. Không biết quê quán ở đâu. Ông ấy gặp mẹ Cu Ti ở chợ rồi theo về ở cùng. Đó là người đàn ông cao dong dỏng. Mặt dài. Mắt nhỏ. Răng thưa. Da mai mái trắng xanh. Ông khiêm nhường chẳng bao giờ nói gì. Gặp ai cũng chỉ nhún mình cười cười nhũn nhặn. 

Hôm nào tối nhá nhem nó mới lủi thủi về nhà. Nhưng sáng nào tỉnh dậy Cò Bé cũng thấy Cu Ti đã ngồi dặt dẹo ở bậc thềm. Bố mẹ nó bận việc đồng áng chả để ý gì đến nó. Cả ngày nó vật vạ ở nhà Cò Bé. Có gì ăn nấy nhưng không bao giờ ngủ lại qua đêm.

Một sáng ngủ dậy Cò Bé không thấy Cu Ti ngồi đợi ở bậc thềm. Không có Cu Ti nó cứ thấy vắng vẻ thế nào. Đến chiều vẫn không thấy Cu Ti đâu nó mới tìm lên nhà Cu Ti. Sân vườn vắng lặng cửa nhà khóa chặt. Nó đứng ngẩn ngơ ở sân một lúc mới về.

Sau này người làng nói bố Cu Ti đã dẫn mẹ con nó bỏ làng đi đâu không ai biết. 


13. 6. 2017