Mỹ là đẹp

Mỹ là đẹp
Một buổi thầy Thỏn vào lớp thấy trên bảng đen dòng chữ trắng chềnh ềnh: Thầy Thỏn Mỹ. Thầy tủm tỉm cười khoan khoái ngồi xuống ghế. Cả lớp sợ hết vía. Đứng dậy thầy hất hàm hỏi: Ai viết đấy. Ý là sao. Cả lớp nín thở đợi thầy nổi cơn tam bành.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

 

MỸ LÀ ĐẸP

(Nguyễn Linh Khiếu)


Một buổi thầy Thỏn vào lớp thấy trên bảng đen dòng chữ trắng chềnh ềnh: Thầy Thỏn Mỹ. Thầy tủm tỉm cười khoan khoái ngồi xuống ghế. Cả lớp sợ hết vía. Đứng dậy thầy hất hàm hỏi: Ai viết đấy. Ý là sao. Cả lớp nín thở đợi thầy nổi cơn tam bành. Nhìn khắp lượt thầy thấy mặt đứa nào cũng tái dại.

Thầy cao giọng: Ai viết. Vẫn im lặng. Thầy gọi: Anh Mắm đứng dậy. Thầy hỏi: Anh viết à. Cò Mắm lí nhí. Tỏ thái độ không nhận. Thầy nghe không rõ. Thầy hỏi: Anh có biết ai viết không. Cò Mắm phấn chấn: Em thưa thầy có ạ. Thầy dồn: Ai. Cò Mắm ngắc ngứ: Thưa thầy em nói nhưng thầy không được phạt bạn ấy. Thầy Thỏn cười hơ hơ vô cùng khoái chí. 

Rồi Thầy hỏi lại: Ý là em khai ra thì tôi không được phạt người viết à. Cả lớp vui vẻ đồng thanh: Vâng ạ. Thấy hay hay. Thầy Thỏn nhất trí: Được rồi thầy hứa sẽ không phạt người viết. Cả lớp cười ồ lên. Cò Mắm dõng dạc: Em thưa thầy thằng Gắt Như Mắm viết ạ. Thầy Thỏn ơ ơ: Chính là anh à. Mất dạy. Mất dạy. Cả lớp lại cười ồ lên. 

Thấy thế thầy đổi giọng: Được rồi. Em nói thầy nghe Mỹ là gì. Cò Mắm lúng túng. Rồi thầy hạ giọng: Có ai biết Mỹ là gì không. Hương Kiều hấp tấp: Em thưa thầy Mỹ là ác như giặc Mỹ xâm lược ạ. Ức quá thầy nghiến răng: Có đúng thế không anh Mắm. Cò Mắm lí nhí: Em thưa thầy Mỹ là đẹp ạ. Ai cũng bảo thầy Thỏn đẹp như mỹ nhân ạ. Nói xong nó nháy mắt cười với chúng bạn.

Được học trò yêu khen thầy Thỏn khoái quá. Nhưng thầy cười gượng: Mỹ nhân là phụ nữ. Tôi đàn ông nam nhi thế này anh Mắm lại ví tôi với đàn bà con gái à. Rồi thầy quên phắt chuyện phạt Cò Mắm. Thầy cao hứng say sưa giảng giải về mỹ nhân mênh mông bát ngát suốt cả buổi. 


9. 4. 2017