Nét nghiêng

Nét nghiêng
Tự in mình lên cát Em làm một nét nghiêng Con sóng chiều cuốn em cùng cơn mưa nhẹ hạt Những nỗi đau lịm xuống cát Những phù phiếm lịm vào biển sâu.

Tự in mình lên cát, em làm một nét nghiêng.
Sóng chiều cuốn em, cùng cơn mưa nhẹ hạt. 
Cho những nỗi đau lịm dần xuống cát.
Cho những phù phiếm lịm vào biển sâu.
 
Em nâng niu vẽ tên của người trên lưng đá.
Với tất cả nỗi niềm, gói ghém cả buồn vui.
Giữ lại đây cho người - ngút ngàn nhớ.
Giữ lại đây cho người - ngút ngàn thương.



 
Một mai, trên con tầu tĩnh lặng trở về quê hương.
Em và người sẽ lặng thương một nét nghiêng nhỏ.
Kệ năm tháng, kệ biển ngoài kia ầm ào sóng dữ. 
Vẫn nghiêng nghiêng cạnh biển đợi chờ. 

Nghiêng nghiêng nghe lời gió hát
Lời của biển
Lời lặng yên
Lặng yên....
 
Trần Thị Thu Hà