Về Quê
- Thứ hai - 28/10/2019 20:57
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Tôi về thăm lại quê nhà,
Nắng trưa rót mật, vườn cà nở hoa.
Tôi về thấy lại ngày qua,
Khế chua vừa chín, bìm xòa tím sân
Tiếng chuông văng vẳng xa gần
Tiếng cối giã gạo, tiếng dần, tiếng xay
Lúa ngô thúng, mẹt, bồ đầy
Vườn mây bông trắng chim trời gọi nhau.
Mẹ cha giờ đã kiếp sau
Bâng khuâng bóng đổ, vườn cau cũ nhàu.
Thời gian ơi! Hỏi có màu?
Mà sao ta nhớ mãi màu tuổi thơ?
Sông Trài trốn mẹ tắm trưa
Cỏ gà xếp dọc, cọng dừa xếp ngang
Rạ rơm phơi chật đường làng,
Kiến An kẽo kẹt, lúa vàng nặng vai.
Quạt tàu tay bố vội quay
Cối đạp mẹ giã, mẹ xay, mẹ dần.
Chân trần chạy lúa lội sân
Mặc trời nắng đổ, mưa dầm, mỗi khi
Rồi mùa lúa chín mẹ đi
Ổi xanh vừa nụ, cau thì đơm hoa
Mênh mông nắng đổ sân nhà
Mênh mông nhớ mẹ, mẹ là mênh mông…
Nguyễn Huệ
Nắng trưa rót mật, vườn cà nở hoa.
Tôi về thấy lại ngày qua,
Khế chua vừa chín, bìm xòa tím sân
Tiếng chuông văng vẳng xa gần
Tiếng cối giã gạo, tiếng dần, tiếng xay
Lúa ngô thúng, mẹt, bồ đầy
Vườn mây bông trắng chim trời gọi nhau.
Mẹ cha giờ đã kiếp sau
Bâng khuâng bóng đổ, vườn cau cũ nhàu.
Thời gian ơi! Hỏi có màu?
Mà sao ta nhớ mãi màu tuổi thơ?
Sông Trài trốn mẹ tắm trưa
Cỏ gà xếp dọc, cọng dừa xếp ngang
Rạ rơm phơi chật đường làng,
Kiến An kẽo kẹt, lúa vàng nặng vai.
Quạt tàu tay bố vội quay
Cối đạp mẹ giã, mẹ xay, mẹ dần.
Chân trần chạy lúa lội sân
Mặc trời nắng đổ, mưa dầm, mỗi khi
Rồi mùa lúa chín mẹ đi
Ổi xanh vừa nụ, cau thì đơm hoa
Mênh mông nắng đổ sân nhà
Mênh mông nhớ mẹ, mẹ là mênh mông…
Nguyễn Huệ