Anh còn có em

Anh còn có em
Có những lúc anh ngồi như pho tượng Trước những điều trái ngang Trong tập hồ sơ lộn xộn trên bàn Tập hồ sơ chứa những phận người trong đó Với nhiều kích cỡ Thân xác nẫu ra trong mòn mỏi đợi chờ

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

ANH CÒN CÓ EM

(Nguyễn Minh Tâm)


Có những lúc anh ngồi như pho tượng

Trước những điều trái ngang

Trong tập hồ  sơ lộn xộn trên bàn

Tập hồ sơ chứa những phận người trong đó

Với nhiều kích cỡ

Thân xác nẫu ra trong mòn mỏi đợi chờ


Có những ngày anh cứ vẫn vơ

Đi lang thang nhìn những chiếc lá rơi như bóng người xấu số

Và anh ngẫm về nguyên nhân sự khổ

Như ngẫm về dòng sông trong cuộc đời này


Có những đêm trời đất ngủ say

Anh muốn thức với lòng mình trống rỗng

Đêm lại đen và nóng

Trong đầu anh chật cứng những lo toan

Mặc dù anh không phải là kẻ cầu toàn

Trước bộn bề cuộc sống


Có những khi anh nổi giận

Nhìn màu xanh cứ đỏ rực quanh người

Muốn bê quả đất cỏn con mà ném lên trời

Xem trời cao vô tình có thấu


Và những lúc như thế

Những khi như thế

Những đêm như thế

Những ngày như thế

Anh lại quay về với em

Và tự nhiên anh thấy dịu mềm

Như cỏ

Như sương

Những đám cỏ xanh ngút ngát bên đường

Những giọt sương trong vắt

Anh bỗng hiểu một điều quan trọng nhất

Là anh còn có em.