Anh là

Anh là
Dường như gió đã về Dường như trăng đã lặn Nước nặng mình trong giọt Lúa trở mình tách bông Bụi lau hay tóc mềm? Nắng hồng hay sương thở? Ôm vào lòng em nhé

(Ảnh: Nhà thơ Nguyễn Phương Thủy)


ANH LÀ

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Dường như gió đã về

Dường như trăng đã lặn

Nước nặng mình trong giọt

Lúa trở mình tách bông

Bụi lau hay tóc mềm?

Nắng hồng hay sương thở?

Ôm vào lòng em nhé

Anh là cơn mơ đêm

Ngả đầu lên bờ vai

Chạm vào tim khẽ đập

Bồng anh vào ngày mới

Anh là cơn mê đêm.

Phập phồng thơm áo lụa

Rong ruổi thân ngọc ngà

Tóc dài đen suối chảy

Đất vỡ mình đâm hương

 

Anh là cơn mê đêm

Em là nguồn bất tận

Bước chân vào ngày mới

Xin đừng!

Ngưng cơn say!