Anh Nô

Anh Nô
Đời Nô làm kiếp tôi đòi Ở đâu Nô cũng là người thừa ra Trên răng, dưới “cat-tut” mà Phú Ông cho ở đã là sướng rên Trẻ trai, chỉ được cái hiền

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ANH NÔ 

(Kim Chuông)

 

Đời Nô làm kiếp tôi đòi

Ở đâu Nô cũng là người thừa ra

Trên răng, dưới “cat-tut” mà

Phú Ông cho ở đã là sướng rên

Trẻ trai, chỉ được cái hiền

Bảo đem xuống biển mà dìm cũng đi

Đã không thiết sống là gì

Đời đày Nô đến thế thì cũng chơi

Quanh năm lưng cõng nắng trời

Mặt Nô úp xuống mặt ngòi, mặt sông

Bóp đùi cho vợ Phú Ông

Sợ bàn tay bóp

Sợ lòng rối tinh

Thị Màu em mới thật mình

Màu đem lửa đốt Nô thành tro than

Ơn Màu

Ơn đến chan chan

Nhờ Màu Nô biết “thiên đàng” là chi

Nô đang ở tuổi xuân thì

Gặp Màu đây nữa làm gì chẳng điên

Bây giờ Màu nhận tội riêng

Màu cho Nô đứng bình yên vòng ngoài

Phó thường dân, lại bất tài

Tội Nô ai chấp ? Không ai muốn chòng

Ơn Màu, con gái Phú Ông

Đời Nô cũng được lưu trong tích chèo.

K.C

—--

(*) Nô - Nhân vật trong tích chèo Quan Âm Thị Kính