Bà ngoại

Bà ngoại
Sinh ra cháu chỉ còn bà Ông theo các cụ về xa lắm rồi Gió sương sẫm sượt đồi mồi Sớm khuya chìm lặn mấy đời nếp nhăn

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)




BÀ NGOẠI

(Trương Minh Hiếu)


Sinh ra cháu chỉ còn bà

Ông theo các cụ về xa lắm rồi

Gió sương sẫm sượt đồi mồi

Sớm khuya chìm lặn mấy đời nếp nhăn


Bà cười con cháu về thăm

Lúc đi tay cứ dùng dăng tay cầm

Lời thương khi bổng khi trầm

Lòng buồn bà cố hát nhầm tiếng vui


Một chiều mưa gió dập vùi

Nghe tin bà mất bùi ngùi bước chân

Đường xa xa đến mấy lần

Cháu về tay chỉ kịp cầm khói hương


Bao năm vẫn nhớ vẫn thương

Gốc cau đầu ngõ còn vương quết trầu

Chùa quê nắng đã hoen màu

Bà về trong tiếng kinh cầu bên ông