Bà ơi!

Bà ơi!
Thắp nén nhang thơm cháu nhớ bà Hẳn là ngoài cánh đồng xa bà buồn. Giá mà...có chợ âm dương. Cháu mua tấm bánh đúc mềm bà ăn Nhớ bà đen nhức hàm răng.

(Ảnh: nhà thơ Ánh Tuyết)



BÀ ƠI!
(Nguyễn Ánh Tuyết)


Thắp nén nhang thơm cháu nhớ bà

Hẳn là ngoài cánh đồng xa bà buồn.


Giá mà...có chợ âm dương.

Cháu mua tấm bánh đúc mềm bà ăn


Nhớ bà đen nhức hàm răng.

Người hiền, nếp áo vành khăn cũng hiền.


Nước mình giặc giã liên miên .

Cha con ngã xuống chiến trường năm xưa.


Mẹ con dầu dãi nắng mưa

Việc nhà,viêc nước,sớm trưa tảo tần.


Ba lượt dậu mẹ vững chân

Anh em cháu cũng lớn dần bay xa


Mang theo câu hát của bà

Chỉ thương chân chậm mắt lòa bà ơi!


Cháu giờ đã lớn khôn rồi...

Bà thì cũng đã ra người ngàn năm...


Xanh xanh vạt cỏ bà nằm.

Có nghe lời cháu thì thầm chiều nay...