Bãi cỏ đêm đông

Bãi cỏ đêm đông
Lại một đêm chỉ mình ta với cỏ Cỏ không xanh như dưới nắng chiều vàng Cỏ rưng rưng ánh đèn lênh loang sáng Cỏ mịn màng mê miết ngón tay đan. Có hai người tạc tượng lúc đêm sang Họ như sóng trồi lên từ đất


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

BÃI CỎ ĐÊM ĐÔNG

(Trương Minh Hiếu)

 

Lại một đêm chỉ mình ta với cỏ

Cỏ không xanh như dưới nắng chiều vàng

Cỏ rưng rưng ánh đèn lênh loang sáng

Cỏ mịn màng mê miết ngón tay đan.

 

Có hai người tạc tượng lúc đêm sang

Họ như sóng trồi lên từ đất 

Sóng thì thầm nói lời yêu khuya khoắt 

Biển trở mình chừng cũng khát khao yêu.

 

Lá động cành, sương buông hạt như gieo

Đêm dào dạt búp non trào vị ngọt

Cây ôm bóng, bóng ôm trùm mi ướt

Ngọn cao xanh nuối tiếc cỏ xa vời.

 

Cỏ chỉ là riêng mình cỏ đấy thôi

Đêm âm thầm dâng cho người đứng ở

Sớm mai lên mặt trời hồng rực rỡ

Không cỏ mềm ta còn với bơ vơ.

 

  Resort Pullman, Đà Nẵng, 12/2024