Bạn bè

Bạn bè
Quả thực là tôi rất dốt Trong việc chọn bạn mà chơi May ra gặp được người tốt Đôi khi vớ phải đứa tồi! Luôn nghĩ ai cũng trong trắng! Mọi người đều rất chân thành... Chột dạ một ngày tắt nắng Bạn bè biến sạch, sành, sanh...

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


BẠN BÈ

(Nguyễn Hoàng Lâm)

 

Quả thực là tôi rất dốt

Trong việc chọn bạn mà chơi

May ra gặp được người tốt 

Đôi khi vớ phải đứa tồi!

 

Luôn nghĩ ai cũng trong trắng!

Mọi người đều rất chân thành...

Chột dạ một ngày tắt nắng

Bạn bè biến sạch, sành, sanh...

 

Từ trong tối tăm sẽ thấy

Người đến những ngày đẹp trời

Thường chỉ bạn trong chốc lát

Vui vẻ lúc có mà thôi!

 

Ai vỗ về khi bạn khóc

Sẻ chia bạn từng nỗi đau

Gánh vác chung phần khó nhọc

Mới thực là bạn dài lâu!

 

Sống luôn không thể thiếu bạn!

Cuộc đời có dài lắm đâu?

Gặp nhau giữa cơn hoạn nạn

Mới thấy chân thành biết bao!

 

Không màng địa vị thấp, cao

Không vị giàu, nghèo so sánh

Không tìm kiếm nơi cầu cạnh

Đơn giản đối tốt thì chơi!

 

Có thể tri kỷ suốt đời

Cùng nhau vượt qua bão tố

Có khi phải dừng cuộc chơi

Bạn được bài học không nhỏ...

 

Hạnh phúc hay không ở đó

Bạn cứ luôn sống hết mình

Thử thách ở nơi gian khó

Người bên mình mãi trung thành...