Bây giờ Hà Nội

Bây giờ Hà Nội
Hà Nội chiều mơ ra Hồ Tây lỏng tay thả gió lả lơi bay Nắng rơi chìm bóng vàng lay sóng Chấp chới sâm cầm vỗ đâu đây Hà Nội sương mờ thuở tráng trai Ngẩn ngơ lớ ngớ phố Trích Sài

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


BÂY GIỜ HÀ NỘI

(Nguyễn Quốc Văn)


Hà Nội chiều mơ ra Hồ Tây

Lỏng tay thả gió lả lơi bay

Nắng rơi chìm bóng vàng lay sóng

Chấp chới sâm cầm vỗ đâu đây


Hà Nội sương mờ thuở tráng trai

Ngẩn ngơ lớ ngớ phố Trích Sài

Lượn Phủ Tây Hồ, chen Trấn Quốc

Câu cá mơ màng giật sớm mai


Hà Nội hoàng hôn ôn ký ức  

Bỗng thấy tóc đời rặt trắng mây

Trời xanh mà nước Hồ Gươm đục

Bãi cạn sông Hồng cát tương tư


Hà Nội bây giờ trai ngỡ gái

Thanh lịch bây giờ chẳng giống ai

Ta xa Hà Nội hai thế kỷ 

Một chút tâm vơi với hình hài 


Biệt ly Hà Nội ta hôm ấy 

Rơm rớm mắt nhìn tay vẫy tay

Hà Nội bây giờ người hết dại

Mơ mộng bây giờ thôi biết bay…