Bến Âu Lâu

Bến Âu Lâu
đứng cùng anh trước bến Âu Lâu trưa Yên Bái phố phường mệt nhoài liu thiu nắng sớm thị xã thân thương như một bàn tay gầy rưng rưng đau đáu núi rừng đây nơi chốn anh dâng hiến cuộc đời mình anh nói hồn nhiên như thuở bé anh em mình vẫn tin


(Ảnh: St)


BẾN ÂU LÂU

(Nguyễn Linh Khiếu)

 

đứng cùng anh trước bến Âu Lâu

trưa Yên Bái phố phường mệt nhoài liu thiu nắng sớm

thị xã thân thương như một bàn tay gầy rưng rưng đau đáu

núi rừng đây nơi chốn anh dâng hiến cuộc đời mình

anh nói hồn nhiên như thuở bé anh em mình vẫn tin

chỉ cần thả một quả bưởi ở bến Âu Lâu mấy ngày sau đã đậu vào bến sông nơi quê cha đất tổ

nước ở đây sẽ chảy về rửa đôi bàn chân lấm bùn đất của mẹ

phù sa ở đây sẽ chảy về đầm đìa màu mỡ cánh đồng làng ta

nhưng anh ơi

quả bưởi hay dòng nước kia làm sao có thể trở về bên mẹ sau dằng dặc thác ghềnh sau bất trắc những nẻo trần gian

anh nói hồn nhiên như thuở bé anh em mình vẫn tin

hồn nhiên thế hẳn nhiều phen khốn đốn

đứng cùng anh trước bến Âu Lâu

nghe nước lo âu giàn giụa chảy dưới sông Hồng vô tận

nghe gió âu sầu từ ngàn sâu vô dạng vô hồi thổi tới

nghe lá núi rừng rầu rầu mong manh run rẩy

nghe cát bay nghe đá nhảy

nghe đất lở nghe chim thú bồn chồn thở than

nghe bàn tay mình chan chứa rười rượi những bến bờ sau khuất nẻo gian truân

đứng cùng anh trước bến Âu Lâu

nghe anh nói hồn nhiên trong buổi trưa gió rừng nắng sớm

hồn nhiên như thuở bé anh em mình.

 

Yên Bái, 2.3.1998