Bên đường bỏng một dáng cây

Bên đường bỏng một dáng cây
Một cây phập phồng gông ba vòng thép Hồn cây đêm đêm hóa thành mây trắng 7 giọt mưa đắng oà nhuỵ Từ Tâm 9 ngón gió ấm vuốt lá Chờ mong Anh ngồi ngắm cây qua mùa hạn hán Một ấm trà nóng bỏng làn hương say

(Ảnh: St)


 

 

BÊN ĐƯỜNG BỎNG MỘT DÁNG CÂY

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Một cây phập phồng gông ba vòng thép

Hồn cây đêm đêm hóa thành mây trắng

7 giọt mưa đắng oà nhuỵ Từ Tâm

9 ngón gió ấm vuốt lá Chờ mong

Anh ngồi ngắm cây qua mùa hạn hán

Một ấm trà nóng bỏng làn hương say

Lá xanh mất ngủ hoa đỏ thở dài

Lỡ làng thôi gửi  đỏ hồng ban mai

Anh sẽ nhớ cây thật nhiều trong bão

Đi mòn bờ đê cỏ khóc giày rách

Những hồ nước phun nhớ mong sương khói

Mộc Miên Phù Dung thương cầu thang gẫy

Hoa nở thật vui nhựa ứa thật đau

Vẫn cứ thương cây giông năm lũ tháng

Tình ca cây hát trong ba vòng thép

Chợt thấy mắt mình hoá thành lưỡi cưa …

Phố cũ bò xuống bờ sông

Ăn mùi khoai lúa rồi không muốn về

Thế gian đi lạc trăm bề

Những câu thơ cháy bùa mê ngược dòng.