Big Bang

Big Bang
Bổn lai mong độc lập với đời, Kiếp luân chuyển nhập vào trần thế. Cõi uế thổ khổ đau dâu bể, Tâm lại rung cùng nhịp nhân gian.

 

Bổn lai mong độc lập với đời,

Kiếp luân chuyển nhập vào trần thế.

Cõi uế thổ khổ đau dâu bể,

Tâm lại rung cùng nhịp nhân gian.

 

Cuộc thế thời từ thủa hồng hoang,

Quân tử suy, tiểu nhân hưng thịnh.

Dẫu cuối cùng tà luôn quy chính,

Sao đau thời gian thịnh, lương suy.

 

Tâm Ức Trai sáng tựa sao Khuê,

Chịu oan khốc giữa bầy xiểm nịnh.

Đức Thầy Chu, người thần cảm mến,

Đành lòng “Thất trảm Sớ” chơ vơ.

 

Nỗi đau đời thẫm đẫm câu thơ,

Nhân gian ơi, tự hào? điếm nhục?

Khi trí nhân không ngoài mục đích,

Thoả thèm ăn, thèm dục, thèm quyền.

 

Nếu kiếp người vô hậu khoáng tiền,

Có thể sống không cần mai sáng.

Không thời gian đảo điên tới hạn,

Big Bang chừ bùng phát từ đây.


Bùi Đại Dũng