Bình thường

Bình thường
Muôn đời nương cõi tròn vuông Người ta được sống bình thường là may Sinh đủ mắt, mũi, chân, tay Già không phả mổ chỗ này, chỗ kia Sống cho sàng lọt xuống nia

(Ảnh: Pixabay)



BÌNH THƯỜNG

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Muôn đời nương cõi tròn vuông

Người ta được sống bình thường là may

Sinh đủ mắt, mũi, chân, tay

Già không phả mổ chỗ này, chỗ kia

Sống cho sàng lọt xuống nia

Một con bống mún cũng chia cho người

Cho nhau một góc nụ cười

Đủ nuôi no đói thế thời nông sâu

Thương nhau lấy cháo bù rau

Giấu nhau túng thiếu, phô giầu nghĩa nhân

Ngõ leo hoa mướp, hoa lan

Thơm nhà, thơm miệng mấy hàng xóm thân

Không đủ cay hóa rượu tăm

Thì làm rượu nhạt uống dăm ba lần

Thì làm rau cải, rau cần

Thì làm khoai sắn ăn dần tháng ba

Gió qua bão táp mưa sa

Ngẫm bình thường cỏ mới là tùng, thông

Mùa đông cạn nước sông Hồng

Mới hay giếng nước bình thường đế vương

Bình thường là cái vô thường

Ngàn năm dẫn lối chỉ đường chúng sinh

Phi thường, sắc đỏ biến xanh

Người bình thường cũng dễ thành vĩ nhân...