Bình yên

Bình yên
Gặp lại người trong giấc mơ xưa. Chàng hoàng tử ôm cây đàn và hát. Không còn niềm đau. Cơm. Áo gạo tiền. Không còn nỗi niềm canh thâu bạc tóc. Cuộc sống đừng cho nhau những lời nặng nhọc.

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


BÌNH YÊN

(Phan Hà)


Gặp lại người trong giấc mơ xưa. 

Chàng hoàng tử ôm cây đàn và hát.

Không còn niềm đau. 

Cơm. Áo gạo tiền. 

Không còn nỗi niềm canh thâu bạc tóc.

Cuộc sống đừng cho nhau những lời nặng nhọc. 

Mỗi sớm bình minh khi bóng đêm về.

Em. Người đàn bà rũ bỏ đam mê. 

Cần bình yên giữa hai dòng trong đục. 

Chả cần đời vinh danh.

Chả cần người nhìn mình bằng cấp. 

Rũ bỏ bon chen, sống thanh thản ôn hoà. 

Sen trong bùn tắm mãi chẳng phôi pha. 

Gió muốn chở qua miền tối sáng. 

Nếu cuộc đời bình yên và trơn láng.

Chắc gì mình đã nhận được ra ta. 

Dẫu gió tốc mưa tuôn nhạt nhòa. 

Họa mi ta bình yên xuống phố!