Bỗng dưng....

Bỗng dưng....
Bỗng dưng dài thế đêm ơi...! Vầng trăng khép lại nụ cười đã lâu Mà bình minh ở nơi đâu Để mưa côi cút u sầu với đêm...?

 


(Ảnh: Pexels)


Bỗng dưng dài thế đêm ơi...!

Vầng trăng khép lại nụ cười đã lâu

Mà bình minh ở nơi đâu

Để mưa côi cút u sầu với đêm...?


Bỗng dưng gió cuốn tung rèm

Buông mưa rả rích ướt mềm đôi vai

Đêm còn mơ bóng hình ai

Mà đêm than ngắn thở dài vấn vương...?


Bỗng dưng gió thoảng đưa hương

Tạnh đêm mộng mị nhớ thương tuổi nào

Một thời ước vọng bay cao

Nỗi buồn gãy cánh rơi vào bóng đêm.


Bỗng dưng còn lại chữ quên

Quên đi nỗi nhớ giữa đêm lạnh lùng

Quên đời gối mỏi chân chùng

Quên buồn rớt xuống tận cùng lãng quên...


Ngày 13/06/2020

Nguyễn Ngọc Thạch