Buổi ấy
- Thứ sáu - 14/02/2020 02:16
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Bỗng dưng trời đất cho ta
Hay nghìn năm trước đã là của nhau
Sớm xuân ấy nhện bắc cầu
Và đôi bướm ấy đưa dâu dập dìu
Nghìn lần ai hiểu rằng yêu
Con tim hơn cả những chiều bão giông
Oằn mình bến lở cho sông
Còn mưa như thể mưa không còn mình.
Bến đi đắp lại thác ghềnh
Mưa đi tìm lại ngọt lành hương cây
Đến như đá ở đất này
Cũng tìm nhau kết bạn bầy làm đôi
Huống hồ em. Huống hồ tôi
Cái thời đang trẻ. Cái thời đang yêu.
Chiều nay trong lặng im chiều
Có hai người lớn làm điều trẻ con.
Kim Chuông