Buồn ơi...!

Buồn ơi...!
Lạy Trời ngưng đổ mưa tuôn Cho vơi dòng lệ u buồn đêm đêm. Mưa rơi rả rích bên thềm, Tả tơi, xơ xác nỗi niềm tâm tư...



BUỒN ƠI...! 

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Lạy Trời ngưng đổ mưa tuôn

Cho vơi dòng lệ u buồn đêm đêm. 

Mưa rơi rả rích bên thềm, 

Tả tơi, xơ xác nỗi niềm tâm tư...


Khung trời ướt đẫm, âm u 

Mưa như tiếng nấc giữa Thu lạnh lùng. 

Chiều nao mưa gió não nùng, 

Anh mơ một ánh nắng hồng Hạ xưa...! 


Một lời nguyện ước đơn sơ, 

Mà như sâu thẳm mịt mờ xa xăm... 

Yêu thương chưa kịp nảy mầm, 

Đã tàn lụi giữa mưa dầm triền miên... 


Còn đâu nỗi nhớ thần tiên ..?

Đêm trăng huyền diệu, gió hiền buông lơi. 

Chắp tay anh lạy ông Trời, 

Xin cho nụ nắng rạng ngời môi em...! 


Mộng vàng ấp ủ hằng đêm,

Yêu thương lay nhẹ cánh rèm bâng khuâng

Câu thơ tha thiết gieo vần 

Để anh trút bỏ vạn lần... Buồn ơi...! 


Ngày 29/08/2017