Cái bóng

Cái bóng
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng

(Ảnh: Van Pham)


CÁI BÓNG

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Bình minh ta ra biển 

Bóng ngả dài sau lưng

Cuối chiều quay trở lại 

Bóng đổ về phía đông

 

Trưa trên tàu lồng lộng 

Giữa biển trời mênh mông 

Bóng dưới chân bé bỏng 

Có bóng mà như không 

 

Tối bật đèn thấy bóng

Xô ngả nghiêng trên tường 

Cúi soi gương mặt nước 

Thấy bóng mình dễ thương

 

Chỉ khi lẫn bóng râm

Hay chìm vào đêm tối 

Hoảng hốt thay lẽ thường 

Vạn vật không có bóng  

 

Người giàu có tấm lòng 

Bóng phô tâm đức sáng

Ai còn nghèo bóng dáng 

Nhớ tìm mình sớm mai…