Cải ngồng

Cải ngồng
Cái mùa cây cải ra ngồng Gió ven sông với nắng sông nhuộm vàng Cánh hoa cải gọi hè sang Người về đò đã sang ngang bến người Gió đưa hạt cải về trời Để người góa bụa với người nằm bên

(Ảnh: St)


CẢI NGỒNG

(Nguyễn Quốc Văn)


Cái mùa 

cây cải ra ngồng

Gió ven sông 

với nắng sông nhuộm vàng 

Cánh hoa cải 

gọi hè sang

Người về 

đò đã sang ngang bến người 

Gió đưa 

hạt cải về trời 

Để người góa bụa

với người nằm bên 

Cuộc tình 

lạnh ngắt cuộc tình

Người yêu còn sống 

mà mình mồ côi 

Cải vàng 

cay lắm ai ơi 

Ngồng xuân còn đắng 

hơn mười đông xưa 

Rau răm 

ai cấu thiếu thừa

Gió đông nếm thử

xem vừa cay chưa 

Cải ngồng 

ai nỡ muối dưa

Cái mình lỡ dở 

sao đưa tặng người 

Vàng như thể

nhuốm chơi vơi

Nén chi 

dập cánh hoa rơi lỡ mùa

Cuối xuân 

trời lắc rắc mưa

Đầu hè 

ngồng cải đã đua ngang trời  

Ai gieo 

một nắm hạt đời

Hoa ơi

đừng lỡ như người nhé hoa…