Cảm ơn anh!

Cảm ơn anh!
Em giấu nỗi buồn sau những nụ cười Trong câu nói, trong những lời em hát Em giấu nỗi buồn vào trong đôi mắt Khi người xưa đi mãi chẳng quay về Em giấu nỗi buồn trong những trưa hè


(Ảnh: Pixabay)



CẢM ƠN ANH!

(Lương Duyên Thắng)

 

Em giấu nỗi buồn sau những nụ cười

Trong câu nói, trong những lời em hát

Em giấu nỗi buồn vào trong đôi mắt

Khi người xưa đi mãi chẳng quay về
 

Em giấu nỗi buồn trong những trưa hè

Trong công việc, trong bàn tay chai sạn

Trong  mắt em anh mãi là người bạn

Giúp em vượt qua bao giông tố cuộc đời
 

Anh mãi hát cho em bài hát không lời

Đã nâng đỡ em trong những ngày gian khó

Che chở cho em trong ngày hè nắng gió

Lặng thầm như một ngọn núi mồ côi
 

Dẫu bây giờ anh ở chốn xa xôi

Anh đã dạy em thế nào là lẽ phải

Em mãi biết ơn những gì anh mang lại

Dẫu có thiệt thòi, không nản chí đấu tranh
 

Em trở về trên con phố không anh

Hoa sứ rụng, hàng me vàng nỗi nhớ

Em xin gửi lời yêu anh vào gió

Lời chân thành, mãi mãi cảm ơn anh