Cầm vàng đừng để vàng rơi

Cầm vàng đừng để vàng rơi
Cầm vàng mà lội qua sông vàng rơi chẳng tiếc, tiếc công cầm vàng Giá xưa mình đừng vội sang thì nay đâu phải tìm vàng đã rơi... Thương nhau chín bỏ làm mười Chín không bỏ được thì mười sao nên.

 

Cầm vàng mà lội qua sông

Vàng rơi chẳng tiếc, tiếc công cầm vàng

 

Giá xưa mình đừng vội sang

Thì nay đâu phải tìm vàng đã rơi...

Thương nhau chín bỏ làm mười

Chín không bỏ được thì mười sao nên.

 

Qua Nại Hà, uống nước quên

Mà sao vẫn vướng nghiệp duyên thế này?!

Vôi vẫn bạc, trầu vẫn cay

Vàng không tiếc,

tiếc kẻ say đắm mình.

 

Bao năm lạc bóng méo hình

Làm sao về được là mình, mình ơi?!

Nhọc thân dâu bể ngậm ngùi

Ba đào níu kéo nổi trôi cõi người.

 

Cầm vàng đừng để vàng rơi

Lời xưa còn đó… mình ơi, nhớ về!


Trần Huyền Tâm