Cánh đồng xanh màu lúa

Cánh đồng xanh màu lúa
Anh hỏi thăm cô gái nhà cụ Uân Nghe họ nói vừa duyên vừa tài giỏi Mắt như mùa thu dập dờn sông nước Tóc dài đen, tay trắng, da thơm "cô ấy đi chơi, xin anh đừng hỏi"


(Ảnh: Phương Thủy)


CÁNH ĐỒNG XANH MÀU LÚA

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Anh hỏi thăm cô gái nhà cụ Uân

Nghe họ nói vừa duyên vừa tài giỏi

Mắt như mùa thu dập dờn sông nước

Tóc dài đen, tay trắng, da thơm

"cô ấy đi chơi, xin anh đừng hỏi"

em gạt nhanh, gò má ửng hồng

(người trai ấy, không quen mà táo bạo

dáng học trò, đôi mắt như sao!)

 

Hai năm sau, cánh đồng xanh màu lúa

Anh đứng cùng trăng, non một thủa

"này cô... chuyện rằng người ta kể..."

Em nén nghẹn ngào, tim nức nở

"em trao anh chữ tín cuộc đời

cư xử với em làm gương cho kẻ lạ"

 

Bốn năm qua, anh miệt mài kinh sử

Thành thầy rồi xin cưới đơn sơ

Giản dị trầu cau, áo nâu sồng, nón trắng

Con gái cụ Uân về với nhà chồng

Người ấy là anh, như một lần đã kể

Rất đỗi tự hào, tình vẫn nồng như thể

Mới hôm nào ... "cô ấy đi chơi..."

 

16.02.2024 thân yêu tặng bố mẹ ngày tình yêu