Cây chò kiêu ngạo

Cây chò kiêu ngạo
Có cây Chò cao lớn Trên đỉnh núi chon von Cây Chò xum xuê lắm Bóng trùm núi trùm non. Cuộc sống thanh bình quá Sớm chiều chim líu lo Gió mát đùa vòm lá Vượn hú Khỉ diễn trò…


(Ảnh: Pixabay)


CÂY CHÒ KIÊU NGẠO

 

Có cây Chò cao lớn

Trên đỉnh núi chon von

Cây Chò xum xuê lắm

Bóng trùm núi trùm non.

 

Cuộc sống thanh bình quá

Sớm chiều chim líu lo

Gió mát đùa vòm lá

Vượn hú Khỉ diễn trò…

 

Rồi Chò bỗng kiêu ngạo

Chẳng coi ai ra gì

Cây lè tè dưới gốc

Chò muốn nhổ sạch đi.

 

Vào mỗi buổi sáng sớm

Thấy bóng mình đổ dài

Chò lấy làm tự đắc

Chẳng coi ai vào ai.

 

Nhân có bữa gió lớn

Chò rung cành xạc xào:

- Này hỡi dòng Suối nhỏ

Cứ chảy xuôi vậy sao?

 

Ta muốn từ nay phải

Chảy ngược lên chỗ ta

Khí trời và sương ẩm

Ta không thỏa mãn mà!

 

Đừng để ta dùng rễ

Dò tìm trong đất cằn

Mới hút được chất mát

Để mà ta nuôi thân.

 

Nhưng Suối chỉ là Suối

Cứ tiếp tục xuôi dòng

Chò đùng đùng nổi giận:

- Không nghe lời phải không?

 

Để tỏ rõ quyền lực

Chò dùng những rễ mình

Cạy, bắn từng tảng đá

Lấp dòng Suối nhỏ xinh.

 

Những tảng đá lớn nhỏ

Lăn ầm ầm xuống khe

Chúng mặc sức xô húc

Chúng mặc sức giẫm đè.

 

Và điều khủng khiếp nhất

Những tảng đá chạm va

Mạnh đến nỗi tóe lửa

Cây khô cháy lòa lòa.

 

Chò ngồi trên đỉnh núi

Khoái chí cười ha ha:

- Cháy đi! Cháy tất cả

Cháy chỉ còn mình ta!

 

Nhưng chỉ sau mười phút

Gió thổi hất ngược lên

Hơi nóng và khói ngạt

Làm cho Chò phát điên.

 

Thấy khu rừng xinh đẹp

Bị ngọn lửa dập vùi

Suối động lòng thương cảm

Lập tức làm mưa rơi.

 

Những giọt mưa tí tách

“Ta chính là Suối đây!”

Từ nay đừng kiêu ngạo

Đất – Nước và Cỏ Cây!

 

TỐNG TRUNG