Cha tôi

Cha tôi
Cha tôi là một nhà Nho Vốn hào hoa, dáng học trò, thư sinh Một đời nấu Sử, sôi Kinh Trời cho cái đức thông minh tuyệt vời Năm Cha mười sáu tuổi đời Trường Ninh Giang, rạng tên người tuổi xanh


Cha tôi là một nhà Nho

Vốn hào hoa, dáng học trò, thư sinh

Một đời nấu Sử, sôi Kinh

Trời cho cái đức thông minh tuyệt vời


Năm Cha mười sáu tuổi đời

Trường Ninh Giang, rạng tên người tuổi xanh

Cha thông kinh nghĩa rành rành

Chữ Nho, tiếng Pháp vinh  danh bảng đầu


Đất quê làng Thắng dãi dầu

Mượn trăng, thay ánh đèn thâu đêm dài

Mượn đom đóm để học bài

Mượn câu kinh nghĩa  đền bồi mẹ cha


Môn sinh theo học đầy nhà

Một vai phu tử, vai là thi nhân

Đường thi, Lục bát nối vần

Câu thơ như kiếp phong trần Nho gia


Học trò bao lứa nhìn ra

Đứa làm quan, đứa theo cha làm thầy

Cha như bến mở tháng ngày

Đò qua, hết chuyến đò đầy ... lại qua


Mẹ tôi con gái một nhà

Cũng đồ Nho, cũng thi ca ...  thanh bần

Cũng coi chữ nghĩa thánh thần

Còn cao hơn vạn ngàn lần vàng son


Nghìn vàng để lại cho con

Không bằng quyển sách cha còn 

dạy đây (1)


Bây giờ con lại trồng cây

Từ cha gieo hạt mầm này gửi trao

Người đời cửa rộng nhà cao

Tiền nhiều, bạc lắm vênh vao mặt cười


Theo cha con chỉ là người

Đầy kho thi phú, đầy trời nghĩa nhân


Bốn phương năm tháng  xa gần

Con tim nằm giữa MÙA XUÂN  bạn bầu


Ai nghèo? Ai khó?  Ai giàu ?

Hãy trông kết cục hai đầu cán cân ...


KIM CHUÔNG

------

(*) Ngũ ngôn thi: “Dĩ tử kim mãn danh, bất như nhất thư” nghĩa là “Cho con vàng đầy hòm chẳng bằng một quyển sách”