Chiều quê

Chiều quê
Em là ký ức trong tôi Một thời vương vấn một thời nhớ thương Một thời nhung nhớ tơ vương Ngây thơ áo trắng, sân trường, phượng rơi



(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



CHIỀU QUÊ
(Lương Duyên Thắng)


Em là ký ức trong tôi
Một thời vương vấn một thời nhớ thương
Một thời nhung nhớ tơ vương
Ngây thơ áo trắng, sân trường, phượng rơi

Chia tay chẳng nói lên lời
Xa rồi lại thấy vợi vời mến thương
Con đường đi học mù sương
Bài thơ viết dở, lời thương trao thầm 

Chiều quê, gió lạnh, mưa dầm
Ngang nhà em thấy một màu ngói nâu
Bây chừ em ở nơi đâu
Sông quê vẫn chảy, tình đầu đã xa