Chiều sông quê

Chiều sông quê
Sông quê tựa dải lụa hồng Thuyền ai một mảnh trăng cong hững hờ Cải vàng giấu nỗi buồn mơ Dâu vồng sóng biếc đôi bờ xôn xao.

 


Sông quê tựa dải lụa hồng

Thuyền ai một mảnh trăng cong hững hờ

Cải vàng giấu nỗi buồn mơ

Dâu vồng sóng biếc đôi bờ xôn xao.

 

Thuyền về xô bến nôn nao

Hoàng hôn buông xuống một màu tương tư

Mái đình như thực như mơ

Nghiêng nghiêng trong tiếng chuông chùa bâng khuâng.

 

Cánh cò chớp trắng trong sương

Lục bình tím ngắt nhớ thương một thời

Sông quê bên lở bên bồi

Bên yên ấm, bên ngậm ngùi chia xa

 

Sông quê tựa dải Ngân Hà

Ta là Chức Nữ, người là Ngưu Lang…

 

Giữa dòng bát ngát trăng lên

Đàn ai dìu dặt trong mềm tiếng thu

Ngọt ngào như tiếng mẹ ru

Thiết tha tiếng sóng ngàn xưa vỗ về.

 

Bồi hồi trước dải sông quê

Tôi trôi dạt với lời thề ngày xưa

 

Nguyễn Thúy Hằng