Chiều trung du

Chiều trung du
đã cuối năm rồi sương mềm thôn dã trung du thườn thượt những triền đồi đi dọc những dốc nghiêng gập ghềnh khuất nẻo nỗi lòng lênh loang sương khói phất phơ cùng gốc cọ bờ lau chiều cuối năm đồng đất chông chênh một mùa son rỗi

(Ảnh: Pixabay)


CHIỀU TRUNG DU

(Nguyễn Linh Khiếu)

 

đã cuối năm rồi sương mềm thôn dã

trung du thườn thượt những triền đồi

đi dọc những dốc nghiêng gập ghềnh khuất nẻo

nỗi lòng lênh loang sương khói phất phơ cùng gốc cọ bờ lau

chiều cuối năm đồng đất chông chênh một mùa son rỗi

tiếng mõ trâu lỏng lẻo tiếng mõ chùa

bến nước mấy chiếc thuyền con trễ tràng gác mũi

nước lơ thơ xao xuyến như thể nước trong mơ

chiều trung du vắng vẻ hồn vía quê nhà

nghe bóng dáng một thời trẻ trai tan dần vào sương sẫm

em còn nhớ thành Tuyên một buổi chiều bạt ngàn lau trắng

sông Lô dịu dàng ly biệt mãi mãi một biệt ly.
 

20.1.2019