Chiều xuống

Chiều xuống
Cơn gió chiều vi vút Trên thảo nguyên bao la Nới cương, người lữ khách Rạo rực cất tiếng ca. Ánh hoàng hôn chưa tắt Ráng mây đỏ rực hồng

CHIỀU XUỐNG


 

 

Cơn gió chiều vi vút

Trên thảo nguyên bao la

Nới cương, người lữ khách

Rạo rực cất tiếng ca.

 

Ánh hoàng hôn chưa tắt

Ráng mây đỏ rực hồng

Tiếng ca dồn vó ngựa

Ơi người đi vội không?

 

Thảo nguyên trải mênh mông

Đường còn dài tít tắp

Vó ngựa tung bụi hồng

Sương mờ giăng giăng khắp.

 

Một mình tôi lặng bước

Sao lấp lánh hiện dần

Cuộc đời sao vội vã

Chẳng một phút nghỉ chân.

 

Bùi Đại Dũng