Chờ người

Chờ người
Chờ ai, ngơ ngẩn tìm ai Bàn tay còn vết chưa phai nắm cầm Mây đi để gió lặng thầm Đất thì thổn thức rì rầm dưới chân Vọng lên tiếng của bao lần


(Ảnh: Pixabay)


CHỜ NGƯỜI 

(Trương Minh Hiếu)

 

Chờ ai, ngơ ngẩn tìm ai

Bàn tay còn vết chưa phai nắm cầm

Mây đi để gió lặng thầm

Đất thì thổn thức rì rầm dưới chân

 

Vọng lên tiếng của bao lần

Yêu thương chưa đủ, gụi gần còn xa

Đợi chờ từ những hôm qua

Hoa thì đã nở, em và ta đâu

 

Lội dòng mới biết lòng sâu

Cách sông mới hiểu nỗi đau đôi bờ

Mai sau mà giống bây giờ

Niềm vui đừng có hững hờ với ta

 

Ngóng trông trước quãng ngày xa

Mong còn ai nữa vì ta mà chờ