Chú thỏ tinh khôn

Chú thỏ tinh khôn
Một hôm thỏ đang ngủ Dưới một gốc sung to Bỗng có quả sung chín Rụng trúng đầu. Ô ô. Vốn nhát, thỏ vội chạy Như gió cuốn mây bay Hổ hỏi sao thỏ chạy? Chạy đi. Chạy đi ngay.


(Ảnh: Pixabay)


SỰ TÍCH CHÚ THỎ TINH KHÔN

(Tống Trung)

 

Một hôm thỏ đang ngủ

Dưới một gốc sung to

Bỗng có quả sung chín

Rụng trúng đầu. Ô ô.

 

Vốn nhát, thỏ vội chạy

Như gió cuốn mây bay

Hổ hỏi sao thỏ chạy?

Chạy đi. Chạy đi ngay.

 

Không chạy thì chắc chết

Đất đang sụt dưới chân

Chạy nhanh may còn kịp

Chạy đi mà thoát thân. 

 

Hổ nghe xong hoảng hốt

Cũng cắm cổ cắm đầu

Mà chạy theo con thỏ

Đúng là thằng ngu lâu.

 

Thần Gió cười bảo hổ

Sao mà để thỏ lừa

Đất dày thụt sao được

Mày thấy mày ngu chưa.

 

Quá giận hổ tìm thỏ

Đập chết làm bữa trưa

Thỏ trợn mắt lên quát

Ta làm vua, biết chưa?

 

Không tin thì cứ thử

Để ta cưỡi trên lưng

Thấy ta nhiều người sợ

Lăn ra chết không chừng.

 

Thấy họ nhiều người sợ

Bỏ chạy biệt vào rừng

Thỏ bấy giờ mới bảo

Họ sợ người trên lưng.

 

Biết đã lừa được hổ

Nhưng thỏ vẫn lo lo

Ra bãi cỏ bên suối

Định xơi một bụng no.

 

Bất chợt bị cá sấu

Tợp gọn ngậm trong mồm

Này này bác cá sấu

Ăn cháu thì ăn luôn.

 

Cá sấu cười mím miệng

Hút… hút… mày chết này

Tao còn lâu mới nuốt

Còn cho mày biết tay…

 

Ha ha buồn cười quá

Ngọng líu la líu lo

Muốn cho vua thỏ sợ

Thì phải cười rõ to.

 

Ha ha! Ta mà ngọng

Ta cười ha ha ha

Thỏ chỉ chờ có thế

Đạp mạnh nhảy nhanh ra.

 

Thỏ cười bảo cá sấu

Ha ha đừng nên cười

Thích cười, cười hút hút

Thì ai lừa được ngươi. 

 

TỐNG TRUNG