Cố

Cố
Yêu ai Đừng yêu quá Quên hết người gần xa Ghét ai Đừng ghét quá Nhớ làm sao đường về Vui Bỏng hơn nắng hạ Nụ cười ai tái tê


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

CỐ

(Nguyễn Quốc Văn)

 

 

Yêu ai 

Đừng yêu quá

Quên hết người gần xa

 

Ghét ai 

Đừng ghét quá

Nhớ làm sao đường về

 

Vui 

Bỏng hơn nắng hạ

Nụ cười ai tái tê

 

Thoang thoảng 

Hương hoa nhài

Thơm cuối vườn đầu ngõ

 

Buồn 

Cánh buồm lép gió

Thả bóng dòng sông sâu

 

Ai mộng đời dang dở

Sống 

Cố mà yêu nhau...