Có anh và em - có biển với trời

Có anh và em - có biển với trời
Nếu có ngày xám lạnh trái tim em Mây giăng khắp, cây rũ cành, nghiêng gió Và thật xa, mặt trời mềm như một vầng trăng nhỏ sương khói mịt mờ, xin hãy gọi tên anh! Xanh biếc xanh, những ngày hè bên cỏ Hồng thắm hồng, những hoàng hôn trên phố


(Ảnh: NN)


CÓ ANH VÀ EM - CÓ BIỂN VỚI TRỜI 

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Nếu có ngày xám lạnh trái tim em

Mây giăng khắp, cây rũ cành, nghiêng gió

Và thật xa, mặt trời mềm như một vầng trăng nhỏ

Sương khói mịt mờ, xin hãy gọi tên anh!

 

Xanh biếc xanh, những ngày hè bên cỏ

Hồng thắm hồng, những hoàng hôn trên phố

Lấp lánh sao rơi, ngàn nụ hôn sóng biển

Ta đã trao nhau, ta đã hẹn hò.

 

Xin gọi tên anh! Tình cho em mãi mãi!

Anh đã yêu, một lần là vĩnh cửu

Khát Khao, trong lòng anh lửa cháy

Ấm ngàn năm... có đủ cho em?

 

Xin hãy gọi anh, tiếng dội vào đêm

Chăn gối lẻ loi đó chỉ là tưởng tượng

Thực là đó, nơi tình yêu thức dậy

Nghẹn ngào, co thắt... con tim!

 

Không bên em, giấc chìm trong mộng

Có vòng tay, có bờ vai anh rộng

Có ngực ấm mềm, có hương thầm quyến rủ

Có Anh và Em - có Biển với Trời!

 

Xin hãy gọi tên anh, xin hãy buồn vơi nửa

Anh yêu em - trong bão tố - yêu em!

 

10.11.2024