Cơn bão tháng Bảy

Cơn bão tháng Bảy
Bố mẹ ơi tháng bảy lại về Nhớ khi xưa căn nhà rung trong gió Bão đổ dập dồn, quét tung ngói đỏ Bố vội vàng kéo gỗ che ngang Và thủa ấy, con mười lăm mười bảy

(Ảnh: Tam Tran)


CƠN BÃO THÁNG BẢY

(Kính tặng bố mẹ)


Bố mẹ ơi tháng bảy lại về

Nhớ khi xưa căn nhà rung trong gió

Bão đổ dập dồn, quét tung ngói đỏ

Bố vội vàng kéo gỗ che ngang


Và thủa ấy, con mười lăm mười bảy

Thủ thỉ ôm bà, nghe vẫy vùng tre vuốt lá

Nắng xuyên ngang, trời vẫn xanh vời vợi

Tuổi thơ ngọt ngào trong che chở mẹ cha.


Giờ đã mấy mươi năm, đã nửa đời xa 

Bão lại về, mẹ không trèo thang nữa

Bố cũng không cần hò la “cẩn thận!“

Chỉ còn con, cơn bão lòng bất tận

Từng giọt rơi, tí tách rỏ trong hồn

Thật khẽ, thật mềm, ngân từng hơi thở.

Có phải nhớ, có phải mong, 

Có phải thèm mùi thơm muối biển

Mặn áo vai cha, phai trên màu tóc mẹ

Và dòng sông, sóng trôi lặng lẽ

Chảy về chiều, khói biếc một vòm quê!


Tháng bảy về, mặt trời vẫn đỏ 

Cháy một niềm khao khát không tên!


16.08.2024

Nguyễn Phương Thủy