Con đi

Con đi
Con đi rồi Mẹ bỗng ngồi Trong nỗi nhớ Và nỗi buồn chợt nguyên hình không trốn nữa. con đi rồi Gió vẫn còn Níu cửa Và tiếng cười vỡ vụn ở sau gương.



(Ảnh: Xuan Nguyen)

CON ĐI

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Con đi rồi

Mẹ bỗng ngồi

Trong nỗi nhớ

Và nỗi buồn chợt nguyên hình không trốn nữa.

 

Con đi rồi

Gió vẫn còn 

Níu cửa

Và tiếng cười vỡ vụn ở sau gương.

 

Con dấu yêu,

Có những điều

Xuân giấu thầm trong nụ

Cây rì rầm khúc hát chảy vào đêm

 

Trong giấc mơ

Con có về

Bên mẹ?

Ngọt ngào, tim lại ấm con tim

 

Như cổ tích

Như lời ru 

Như dòng sữa mẹ

Một thời nuôi con lớn, con khôn?

 

Con đi rồi

Mẹ một mình

Với mẹ

Trải lòng, rưng rức… cánh hoa rơi.

 

07.02.2025