Cõng lửa

Cõng lửa
Anh cõng em Anh cõng mây cõng gió Anh chạy ngược lên dốc cao Dốc dài hơn tiếng hú Dốc cao thua ngực em Dốc cao chỉ ngắn bằng hơi thở Anh cõng em Cõng núi xuống dốc Anh cõng trên lưng cả số phận mình

(Ảnh: Đại Dũng)


CÕNG LỬA

(Nguyễn Quốc Văn)


Anh cõng em 

Anh cõng mây cõng gió

Anh chạy ngược lên dốc cao


Dốc dài hơn tiếng hú

Dốc cao thua ngực em

Dốc cao chỉ ngắn bằng hơi thở


Anh cõng em 

Cõng núi xuống dốc

Anh cõng trên lưng cả số phận mình


Anh cõng ban đêm

Anh cõng ban ngày

Anh thành người tình khỏe như cơn gió lốc

Miệng anh thở ra khói ra mây


Anh cõng em

Chân anh chạy nhanh hơn cả chân con thú

Nhanh hơn cả đám trai làng ngực vồng như rẫy

Anh cõng em 

Anh đủ sức làm chồng em


Ơ Tây Nguyên

Ơi ớ làng ớ nước

Anh cõng em về buôn anh ăn trâu


Anh cõng em

Anh làm trâu em cưỡi

Ta nên đôi

Em cõng anh về nhà em


Em cõng anh  

Cõng về bên bếp lửa

Uống rượu cần

Anh chào mẹ cha em


Em mở cửa

Cõng anh qua đêm hội

Em cõng anh

Anh cõng một đời em


Em khóa cửa

Cõng anh vào chồng vợ

Anh cõng em

Anh cõng lửa trên lưng


Hú...ú...ú...ú....