Cũ
Tôi đang viết một điều thật CŨ bởi ai nghe cũng “khổ lắm biết rồi” Đã sinh ra làm kiếp con người Điều đương nhiên là phải cười phải khóc Đôi khi vui lại khóc, bởi trong nước mắt chứa những niềm vui lấp lánh nụ cười

(Ảnh: Pixabay)



(Nguyễn Văn Thông)

 

Tôi đang viết một điều thật CŨ

bởi ai nghe cũng “khổ lắm biết rồi”

 

Đã sinh ra làm kiếp con người

Điều đương nhiên là phải cười phải khóc

Đôi khi vui lại khóc, bởi trong nước mắt

chứa những niềm vui lấp lánh nụ cười

Khi buồn lại cười để buồn rong chơi

cuộc rong chơi sẽ cho buồn khuây khỏa

 

Và ghét yêu mới thần kỳ nhá

Ghét để mà yêu như sớm ghét chiều

Yêu để ghét mới thật là phiêu

Oái oăm quá có trời mà biết

 

Hỏi đá

Đá có biết vui- buồn, yêu-ghét

Đá lặng thinh không biết trả lời