Cũng bởi giấc mơ thôi

Cũng bởi giấc mơ thôi
Một con đường lặng lẽ trong ta khởi đầu tự bao giờ bao tháng năm trôi như mũi tên sắp sửa về đích cuối (trên cỏ ướt dấu chân còn bối rối trong vắt ban mai giọt lệ thiếu thời)

(Ảnh: Nhà thơ Trần Kim Hoa)


CŨNG BỞI GIẤC MƠ THÔI 

(Trần Kim Hoa)


Một con đường lặng lẽ trong ta

khởi đầu tự bao giờ  

bao tháng năm trôi 

như mũi tên sắp sửa về đích cuối

 

(trên cỏ ướt dấu chân còn bối rối

trong vắt ban mai giọt lệ thiếu thời)


Một con đường lặng lẽ trong ta

này cánh đồng này bờ ao này gập ghềnh đá cuội 

này bình minh xa xôi ngày đầu tiên mười bảy tuổi

này trập trùng non cao này thăm thẳm khơi xa


Một con đường lặng lẽ trong ta

cứ thế đến rồi đi, chẳng điều gì là duy nhất 

tựa mây trôi, tựa lá rơi, tựa ánh mặt trời sáng lên rồi lụi tắt 

suy cho cùng cũng bởi giấc mơ thôi


8.2025