Cuối Hạ

Cuối Hạ
Tàn hạ vừa lạ vừa quen Ngày mưa nghiêng đổ tóc đêm rối bời Nhắm mắt ngỡ tuổi đôi mươi Nghe cơn gió lạc lõng thời yêu đương


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


CUỐI HẠ

(Nguyễn Quốc Văn)


Tàn hạ vừa lạ vừa quen

Ngày mưa nghiêng đổ 

tóc đêm rối bời


Nhắm mắt ngỡ tuổi đôi mươi 

Nghe cơn gió 

lạc lõng thời yêu đương


Gì quen như chiếu trải giường 

Lạ từa tựa 

một con đường chưa qua


Lạ như ta ngủ trong ta

Quen nồng lửa ấy 

vẫn là lạ quen


Cuối hạ có lạ không em

Chớm thu 

có thể tắt đêm cuối hè...