Đại lãn

Đại lãn
Thất thểu giữa thu, chốn bụi đời Chùng chân, mỏi gối, ghé ngồi chơi Hóa ra, giữa cảnh thu vàng ấy Vẫn còn có nơi, không lá rơi


(Ảnh: Nhà thơ Dương Chính Chức)

ĐẠI LÃN 

(Dương Chính Chức)

 

Thất thểu giữa thu, chốn bụi đời

Chùng chân, mỏi gối, ghé ngồi chơi

Hóa ra, giữa cảnh thu vàng ấy

Vẫn còn có nơi, không lá rơi

 

Thuốc nhét vào mồm, rít từng hơi

Cà phê ngọt đắng, thấm tơi bời

Cả triệu bóng hồng qua trước mắt

Mặc kệ, mình ta, dáng thảnh thơ