Đàn bà cũ

Đàn bà cũ
Tôi tìm đến người đàn bà đã cũ... Bụi thời gian che phủ nét xuân xanh Và làn da ngà ngọc đã khô hanh Khi tuổi trẻ vội hóa thành quả khứ… Sao nét đẹp người đàn bà đã cũ Luôn nồng nàn và sâu thẳm duyên quê..?


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ĐÀN BÀ CŨ...!

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

Tôi tìm đến người đàn bà đã cũ...

Bụi thời gian che phủ nét xuân xanh

Và làn da ngà ngọc đã khô hanh

Khi tuổi trẻ vội hóa thành quả khứ…

 

Sao nét đẹp người đàn bà đã cũ

Luôn nồng nàn và sâu thẳm duyên quê..?

Dẫu mỏi mòn trên vạn nẻo sơn khê

Vẫn đau đáu một lời thề chung thuỷ !

 

Những lo toan suốt cuộc đời chưa nghỉ

Gánh nặng vai gầy... tần tảo lo âu

Rồi nếp nhăn trên má đã hằn sâu

Tóc xanh biếc chợt ngả màu sương gió...!

 

Lửa yêu thương vẫn còn luôn cháy đỏ

Tình mượt mà như cây cỏ nương dâu

Lãng quên đi niềm khát vọng bay cao

Đàn bà cũ ngọt ngào như giọt mật !

 

Trong bão tố vẫn hiền hòa chân thật

Ru tình đời say ngây ngất hồn thơ

Quên điểm trang luôn mộc mạc đơn sơ

Mà đắm đuối ngẩn ngơ hồn nghệ sĩ…

 

Đã bao năm âu lo rồi em nhỉ ?

Người đàn bà yêu quý... của tôi ơi...!

 

Ngày 15/05/2018