Đất đồng ơi!

Đất đồng ơi!
Dẫu cùng áp má xuống thôi Hẳn nghe rõ lấy một lời băn khoăn Cần cù thành một bản năng Rõ hiền như đất lại trăn trở long Ngàn xưa dải đất triền sông


(Ảnh: Lê Thu)

ĐẤT ĐỒNG ƠI!

(Nguyễn Đình Bầu)

 

 

Dẫu cùng áp má xuống thôi

Hẳn nghe rõ lấy một lời băn khoăn

Cần cù thành một bản năng

Rõ hiền như đất lại trăn trở long 

 

Ngàn xưa dải đất triền sông

Bao dung cây lúa mênh mông tầm nhìn

Cũng là đất trũng đồng chiêm

Tạc vào giọng nói còn in vị bùn 

 

Lúa khoai … lục bát của đồng

Vần gieo hạt lép nghẹn lòng đất chua  !

Ước mơ gói ghém quê mùa

Áo vương hoa lúa trong giờ hội xuân .

 

Ruộng xa nối với  đồng gần

Mùa qua mùa lại nối lần bội thu .

Đất đồng ơi ! Từ ngàn xưa

Quanh năm nghe gọi vào mùa quanh năm!


--------------------------

* Giải chính thức thơ Thái bình 1980 về đề tài nông nghiệp và Vũ Thắng