Dẫu xa lìa

Dẫu xa lìa
Có lẽ ngàn năm rồi Ta chưa gặp lại nhau Tuổi bốn mươi Em vẫn còn khờ khạo Chẳng thể quên Một thời ta đau đáu Ngày nhớ nhau Đêm còn mơ thấy nhau

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


DẪU XA LÌA

(Nguyễn Quốc Văn)


Có lẽ ngàn năm rồi 

Ta chưa gặp lại nhau 

Tuổi bốn mươi 

Em vẫn còn khờ khạo

Chẳng thể quên 

Một thời ta đau đáu 

Ngày nhớ nhau

Đêm còn mơ thấy nhau


Có lẽ hết thế kỷ này 

Và cả ở kiếp sau 

Ai quên nổi 

Một buổi chiều em khóc

Ai nhớ hết 

Những vui buồn cơ cực 

Đỉnh cuộc đời 

Bên thăm thẳm vực sâu


Dẫu vui buồn 

Ta đã từng có nhau

Em đi hết cả một thời giông tố

Anh đã sống trọn mình từng hơi thở

Dẫu xa lìa 

Dẫu mãi mãi chẳng có nhau…