Đêm nhìn ra vườn gặp Đom Đóm

Đêm nhìn ra vườn gặp Đom Đóm
Đom Đóm là lửa của trời Rơi vạn năm đến buồn tôi thì bùng Đom Đóm - mắt người rưng rưng Từ cõi Âm ngóng ngập ngừng cõi Dương

(Ảnh: Pixabay)


 


ĐÊM NHÌN RA VƯỜN GẶP ĐOM ĐÓM

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Đom Đóm là lửa của trời 

Rơi vạn năm đến buồn tôi thì bùng 

Đom Đóm - mắt người rưng rưng 

Từ cõi Âm ngóng ngập ngừng cõi Dương 

 

Đom Đóm-“cửa sổ” của đêm 

Kìa một thế giới lạ - quen  đợi mình 

Nhấp nháy vẽ một hành trình 

Nào buông? Nào nắm? Nào tình? Nào phai?

 

Có phải mắt Người u hoài 

Về nhìn con? Vén đêm dài đẫm mưa?

 

Xa xôi gọi mấy cho vừa…