Đi qua mỗi ngày

Đi qua mỗi ngày
Bình minh lên Sau đứng bóng là chiều Những con sông qua thượng nguồn thác lũ Biển mở lòng rẽ sóng đón dòng xuôi. Ta đi qua những năm tháng thảnh thơi Từng đam mê thắp lên hy vọng

(Ảnh: Kim Anh)



ĐI QUA MỖI NGÀY

(Trương Minh Hiếu)

 

Bình minh lên

Sau đứng bóng là chiều

Những con sông qua thượng nguồn thác lũ

Biển mở lòng rẽ sóng đón dòng xuôi.

 

Ta đi qua những năm tháng thảnh thơi

Từng đam mê thắp lên hy vọng

Từng vụng dại đắm say hẫng hụt

Hái quả mùa về chao chát giữa lòng tay.

 

Đã thương nhau muối mặn, gừng cay 

Yêu nhau chín bỏ làm mười 

Quá nửa đời người 

Mới biết 

Sông bên bồi có từ bên lở xiết 

Gặp vàng thau lẫn lộn

Lẫn lộn giữa ngày thường. 

 

Mặt trời chìm sau u ám vấn vương

Một ngày dài ngổn ngang biến mất

Điện bừng lên

Phố lung linh cao ốc 

Cao ốc rạng ngời

Những gương mặt ngang qua.

 

Đêm tàn phai nuối tiếc cũng rời xa

Ban mai đến như người yêu hẹn đợi 

Qua một ngày, lại một ngày tiếp nối 

Trước dòng trôi

Trong quy luật vô thường.