Đôi mắt

Đôi mắt
Lãng đãng mây chiều...lác đác mưa Anh tìm mê mải nửa câu thơ , Bỏ quên trong đáy hồ Thu ấy Từ độ quen nhau đến tận giờ...Một thoáng ân tình trong mắt ngọc

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



 

ĐÔI MẮT...!
(Ngọc Thạch)

 

Lãng đãng mây chiều...lác đác mưa

Anh tìm mê mải nửa câu thơ ,

Bỏ quên trong đáy hồ Thu ấy

Từ độ quen nhau đến tận giờ...

Một thoáng ân tình trong mắt ngọc

Để hồn lạc lối giữa bơ vơ,

Giây phút đắm mình trong hư ảo

Rồi suốt năm canh dạ ngẩn ngơ ...!

Anh đã say rồi... cặp mắt em,

Hàng mi cong vút nhẹ buông rèm

Che một gợn buồn trong sâu thẳm .

Cho đời tươi thắm chợt hồng thêm...

Một lần lạc nẻo vào mắt biếc

Mà hồn phiêu lãng suốt bao đêm.

Cuộc đời anh bỗng như tan chảy.

Trong ngọn lửa hồng cặp mắt em...!

Rồi giữa đêm nào đếm mưa rơi

Khi ánh mắt em đã xa vời ...

Mà anh vẫn đứng, ngồi thơ thẩn

Nhớ hoài đôi mắt... mãi không nguôi .

Mắt em mang cả màu xanh thẳm ,

Tia sáng lung linh tựa sao trời

Anh mãi kiếm tìm trong giấc mộng

Ánh mắt nồng nàn... giữa chơi vơi...!

 

Ngày 19/05/2017